Một câu chuyện khiến lòng chúng mình ấm lại, đầy thán phục và tự hào. Đó là về 50 con người của Đội cứu hộ 116 ở huyện Vũ Thư, Thái Bình. Suốt nhiều năm qua, họ đã cùng nhau âm thầm thực hiện sứ mệnh chung đầy nhân văn: cứu hộ và trục vớt những người không may gặp nạn trên sông nước.
Trong tập thể 50 con người dũng cảm ấy, có gần 20 thành viên là phụ nữ.
Điều này hẳn đã khiến nhiều người bất ngờ. Công việc cứu hộ sông nước nguy hiểm và nặng nhọc đến thế, làm sao những người phụ nữ có thể đảm đương? Sao không làm gì đó phù hợp hơn với “phái yếu”? Câu trả lời đơn giản là vì lòng dũng cảm và sự tử tế thì không phân biệt giới tính, và chẳng có phái nào là phái yếu.
Họ không phải những người phụ nữ dám làm “việc của đàn ông”. Họ là những con người có trái tim đầy tình yêu thương, dám sống với lý tưởng của mình và lan tỏa tinh thần ấy với người xung quanh. Họ giúp chúng ta hiểu rằng những phẩm chất tốt đẹp không thuộc về riêng “giới” nào. Nó nằm bên trong trái tim của mỗi con người.
Cũng giống như mọi thành viên khác trong đội, các thành viên nữ cũng được huấn luyện bài bản, có khả năng thích nghi với thời tiết khắc nghiệt và kỹ năng sống vững vàng. Họ luôn sẵn sàng ứng trực trước những cuộc gọi lúc nửa đêm. Họ cũng chính là người đưa nạn nhân lên khỏi sông, là người ôm lấy cơ thể không còn sự sống, là người nén nước mắt để tiếp tục thực hiện nhiệm vụ đầy khó khăn.
Trong những cuộc tìm kiếm dài ngày, cả đội cùng nhau dãi nắng dầm mưa, cùng nhau đối mặt với thiếu thốn và mệt mỏi. Sức mạnh ấy chẳng hề đến từ cơ bắp của riêng ai, mà đến từ ngọn lửa của tình đồng đội, nhiệt huyết và hy vọng.
Dù là đêm khuya rét hay nắng đổ lửa, hễ có người cần hỗ trợ là họ cùng nhau lên đường ứng cứu. Ngay tháng 9 năm ngoái, khi miền Bắc phải hứng chịu trận lũ lụt nghiêm trọng, Đội cứu hộ 116 đã góp sức vào công tác cứu hộ tại Thái Nguyên và Yên Bái, giúp hàng nghìn người dân thoát khỏi vùng nguy hiểm.
Chị Nguyễn Ngọc Ánh, người đã tham gia gần 50 cuộc cứu hộ, chia sẻ rằng chị sinh ra ở vùng hạ nguồn sông Hồng nên thấu hiểu nỗi đau của những vụ đuối nước. Vì lý do ấy, chị quyết tâm tham gia đội. Ban đầu, gia đình cũng rất lo lắng và phản đối. Nhưng chính những hành động đầy ý nghĩa mà chị theo đuổi đã thuyết phục mọi người trở thành hậu phương vững chắc.
“Điều khiến chúng tôi luôn kiên định và không ngừng nỗ lực chính là hoàn cảnh của gia đình nạn nhân – những người đang trong tuyệt vọng, không biết bấu víu vào đâu. Những tiếng khóc xé lòng của những người thân đang mong ngóng tin tức về người bị nạn càng thôi thúc chúng tôi phải hoàn thành nhiệm vụ. Chúng tôi tin rằng những việc làm thầm lặng này sẽ góp phần lan tỏa thông điệp yêu thương và trách nhiệm đến cộng đồng xã hội,” những người phụ nữ của đội chia sẻ.
Nhà xin được gửi lời cảm ơn và lòng ngưỡng mộ chân thành nhất tới tất cả các thành viên của Đội cứu hộ 116. Cảm ơn các anh chị vì lòng dũng cảm và sự tử tế. Cảm ơn vì đã giúp chúng mình thêm tin tưởng, rằng cùng với nhau, chúng ta có thể làm nên những điều thật đẹp đẽ, xoa dịu những tổn thương và thắp lên ngọn lửa ấm của tình người.
Chúng mình tin rằng xung quanh chúng ta còn rất nhiều những câu chuyện ấm lòng như thế. Nếu bạn biết một ai, một tập thể đang ngày ngày nỗ lực để hướng tới điều tốt đẹp, hãy chia sẻ với Nhà nhé. Bởi mỗi câu chuyện được kể là một lần chúng ta thắp lên ngọn lửa của sự tử tế và tình yêu.
Mọi người có thể đọc nhiều hơn về câu chuyện của Đội cứu hộ 116 tại đây. Bài viết của tác giả Thành Trung, đăng trên tạp chí Doanh Nghiệp và Tiếp Thị ngày 28/05/2025. Cảm ơn tác giả vì một câu chuyện thật ý nghĩa.

