“Nam vương lè khe”
“Mắt phải Móng Cái, mắt trái Cà Mau”
“Người gì toàn xương”
Đó chỉ là vài trong số hàng ngàn bình luận được để lại dưới những bức ảnh của Lai Thai – một thí sinh cuộc thi Miss and Mister Majestic Cambodia 2025. Chỉ sau vài giờ, hình ảnh của anh tràn ngập mạng xã hội Việt Nam với những lời mỉa mai, chế giễu và meme lan truyền. Người ta cười vì vóc dáng anh không cơ bắp, vì gương mặt anh không góc cạnh và vì anh dám thi Nam vương với những đặc điểm trên.
Những phản ứng này là biểu hiện rõ ràng của tiêu chuẩn kép trong xã hội hiện đại. Mọi người đều khuyến khích nhau phải “yêu bản thân” nhưng lại dễ dàng cười cợt khi có người dám công khai làm điều ấy, đặc biệt khi họ không vừa mắt số đông.
Trong khi phụ nữ từ lâu đã phải đối mặt với áp lực ngoại hình, thay vì giảm bớt áp lực này và tôn trọng lựa chọn ngoại hình của mỗi người, xã hội đang dần siết chặt thêm nam giới trong những khuôn mẫu mới: không chỉ giỏi giang, thành đạt, mà còn phải “đẹp chuẩn” mới được công nhận. Đáng nói hơn, xã hội cho rằng đàn ông không quan tâm đến ngoại hình, không bị tổn thương khi bị chê bai đến mức bình thường hoá việc giễu cợt, mỉa mai ngoại hình nam giới, coi đó là trò đùa. Những trò đùa này không chỉ làm tổn thương người bị nhắm đến, mà còn âm thầm khiến những người không đạt tiêu chuẩn sắc đẹp chung cảm thấy mình kém giá trị, không xứng đáng xuất hiện.
Bất chấp những lời chê cười, Lai Thai vẫn lựa chọn bước lên sân khấu. Anh nói: “Tôi muốn thay mặt mọi người nói rằng dù sinh ra với hoàn cảnh và ngoại hình thế nào đều không quan trọng bằng việc chúng ta yêu thương những gì mình có.”
Với Lai Thai, yêu bản thân không phải là nghĩ rằng mình hoàn hảo, mà là dám xuất hiện, dám nói những điều tử tế, dù biết mình sẽ đối mặt với hàng ngàn ánh mắt soi xét. Là yêu chính mình, khi thế giới bảo rằng bạn không đủ.
Điều đáng trân trọng nhất không phải là việc anh dự thi một cuộc thi sắc đẹp, mà là việc anh dám sống thật với chính mình, để trao đi một thông điệp mà ai trong chúng ta cũng cần nghe ít nhất một lần trong đời: “Hãy dám thể hiện những gì chúng ta muốn thể hiện. Kết quả không quan trọng, miễn là chúng ta đã làm được điều đó.”

