Tính dục nữ giới cho đến nay vẫn là chủ đề không mấy được quan tâm và trong nhiều trường hợp còn bị kiểm duyệt trong văn học, phim ảnh và truyền thông. Tại nhiều nơi trên thế giới, danh sách những điều nên làm và không nên làm liên quan đến tình dục vẫn hằn sâu, gieo rắc vào tiềm thức của trẻ em gái ngay từ khi còn nhỏ.
Trong khi các chàng trai có thể thoải mái nói về tình dục, hầu hết nữ giới vẫn rất ngại ngần khi trực tiếp thảo luận về vấn đề này. Chính vì thế, hình thành một suy nghĩ ngầm (thực chất không hề đúng) rằng các cô gái chỉ nên có mong muốn thay vì ham muốn tình dục; hay chỉ nam giới mới được là người chủ động, thống trị một mối quan hệ.
Hãy cùng Nhà Nhiều Cột tìm hiểu những điều cấm kỵ mà người phụ nữ phải đối mặt thông qua bài viết dưới đây nhé!
Phụ nữ không được thủ dâm
Phụ nữ không được “ham muốn”, chủ động trong chuyện tình cảm
Ngay từ nhỏ, mọi thứ mang màu sắc tính dục đều dễ bị người lớn gán cho cái mác hư hỏng, đồi truỵ. Nhà văn Germaine Greer đã viết trong cuốn Hoạn nữ (The Female Eunuch, 1970) rằng: “Bé gái không được động viên khám phá về các bộ phận sinh dục của mình, hay xác định cấu tạo sinh lý học, hay tìm hiểu về cơ chế bôi trơn và sự cương cứng. Việc này bị cho là đáng ghê tởm.”
Chính việc gạt đi những thắc mắc của đứa trẻ mới lớn thay vì định hướng đã vô tình làm sai lệch suy nghĩ về sự hiểu biết cơ thể, an toàn tình dục và vai trò trong chuyện tình cảm.
Bên cạnh đó, vẫn còn những tư tưởng lỗi thời rằng chỉ nam giới mới được là người chủ động, thoải mái nói về tình dục. Ngược lại, nữ giới thể hiện khoái cảm sẽ bị chỉ trích thậm tệ, bị miệt thị là một con người “dâm dục”, “hư hỏng”.
Hơn thế, thủ dâm thường được coi là một chủ đề cấm kỵ đặc biệt với phái nữ. Định kiến này được hình thành và duy trì trước hết bởi lối suy nghĩ người phụ nữ không được “ham muốn”, nếu tự chạm vào bản thân là vô đạo đức. Ngoài ra, phụ nữ cũng thường xuyên bị coi là món hàng bị “vật hóa”, là đối tượng tình dục. Nữ giới khó có thể kiểm soát được đời sống tình dục của mình do cách hiểu tình dục về mặt xã hội.
Thực chất, mọi cá nhân đều có quyền tự quyết đối với cơ thể của mình. Khi một người phụ nữ chủ động khám phá những ham muốn của mình, họ sẽ hiểu bản thân và tự tin hơn, đồng thời dẫn đến một mối quan hệ bình đẳng hơn giữa nam và nữ. Việc thủ dâm có thể mang lại cho người phụ nữ cảm giác tự chủ về cơ thể của mình, cũng như hiểu rõ về cơ thể, hiểu rõ những thứ đem lại khoái cảm tột độ cho bản thân.
Phụ nữ không được xem phim khiêu dâm
Nhiều quan điểm xã hội cho rằng việc xem phim khiêu dâm là một việc đáng xấu hổ bởi “đã là con gái” thì phải trong sáng, ngây thơ (ở đây ý chỉ mù mịt về chuyện tình dục) nếu không sẽ bị “người ta” đánh giá. Tuy nhiên, khi không được cung cấp kiến thức về tính dục từ gia đình và nhà trường, rất nhiều thanh thiếu niên, trong đó bao gồm các bé gái đã phải tự tìm hiểu qua Internet. Song, vì còn nhỏ tuổi lại không được định hướng đúng đắn, các em tìm đến phim khiêu dâm và tiếp thu một cách không chọn lọc đối với những nội dung này.
Nhà nữ quyền cấp tiến người Mỹ John Stoltenberg từng nói: “Văn hóa phẩm khiêu dâm nói dối về phụ nữ. Nhưng chúng nói lên sự thật về đàn ông.” Phần lớn nội dung trong phim khiêu dâm chỉ tập trung vào ham muốn của nam giới, từ đó khiến người xem đánh giá thấp tầm quan trọng của khoái cảm phụ nữ. Nữ giới vô tình tin rằng trọng tâm của tình dục là phải thỏa mãn những mong muốn của nam giới, và nam giới hiểu được rất ít về nhu cầu tình dục của nữ giới.
Cụ thể hơn, để làm thỏa mãn bạn tình hay tránh tổn thương sự nam tính của đối phương, nhiều người phụ nữ đã học cách nói dối – giả vờ lên đỉnh dù chưa đạt được cực khoái. Họ chọn cách phục tùng và chiều chuộng người đàn ông, tự đổ lỗi cho bản thân khi không đáp ứng được kỳ vọng của người yêu thay vì ưu tiên cực khoái của chính mình.
Trong cuốn Bí ẩn nữ tính (The Feminine Mystique, 1963), Betty Friedan đã sử dụng tâm lý học đại chúng đương thời để hiểu được phụ nữ và tính dục nữ giới. Bà cho rằng, khi thiếu quyền tự quyết và tự khám phá, phụ nữ “tránh né sự phát triển tự nhiên” và “sẽ chẳng bao giờ biết đến sự viên mãn tình dục và trải nghiệm thăng hoa của tình yêu con người cho đến khi họ được phép và được động viên phát huy toàn bộ sức mạnh của họ như một con người”.
Âm vật là một bộ phận không cần thiết trên cơ thể phụ nữ
Trên khắp thế giới, vẫn còn những nền văn hóa nơi mà khoái cảm của người phụ nữ bị xem là tội lỗi, từ đó sinh ra những tập quán khủng khiếp. Trong đó, nổi bật là hủ tục cắt âm vật hết sức man rợ do niềm tin âm vật chịu trách nhiệm cho “khoái cảm” và “cảm giác” trong cơ thể phụ nữ.
Cắt âm vật (Female genital mutilation – FGM) là nghi lễ cắt bỏ trực tiếp một số hoặc tất cả cơ quan sinh dục ngoài của phái nữ bằng một lưỡi dao cạo hay dao thông thường, có hoặc không gây mê. Hủ tục này chủ yếu thực hành trên các cô gái trẻ, từ sau khi sinh đến tuổi dậy thì tùy theo bộ tộc/quốc gia.
Theo số liệu thống kê năm 2016 của UNICEF, hơn 200 triệu trẻ em gái và phụ nữ đã phải trải qua nghi lễ này, tập trung chủ yếu tại 30 quốc gia ở châu Phi, châu Á và Trung Đông.
Tục cắt âm vật gây rủi ro nghiêm trọng đến sức khỏe và cơ thể của người phụ nữ. Những tổn thương có thể kể đến như rách vùng sinh dục, gây khó khăn khi đi tiểu, chấn thương/khó lành mô xung quanh bộ phận sinh dục, trong trường hợp nặng có thể gây sốc, nhiễm trùng dẫn đến vô sinh và tử vong.
Lâu dài, nếu gặp biến chứng, ví dụ như vấn đề về tiết niệu (bao gồm nhiễm trùng đường tiểu và đi tiểu đau) hay các vấn đề về âm đạo, nạn nhân sẽ phải chịu nỗi đau đớn cùng cực, thậm chí còn bị rách vùng sinh dục trong khi giao hợp, gây khó khăn khi sinh, làm tăng tỷ lệ tử vong ở trẻ sơ sinh. Về mặt tâm lý, cắt âm vật có thể phát sinh các chứng rối loạn tinh thần như: trầm cảm, lo âu, rối loạn nhân cách, rối loạn chức năng tình dục, khó hưng phấn khi quan hệ…
Nhiều hệ quả là vậy, thế nhưng vì sao tập tục này vẫn chưa được xóa bỏ triệt để? Nhiều cộng đồng cho rằng tục cắt âm vật sẽ làm giảm đi ham muốn tình dục của người phụ nữ – từ đó, bảo đảm “gìn giữ” trinh tiết trước hôn nhân và sự chung thủy trong hôn nhân. Tại một số cộng đồng khác, bộ phận sinh dục ngoài của phụ nữ bị coi là “dơ bẩn, xấu xí và cần được loại bỏ”, và cắt âm vật là một biện pháp hữu hiệu nhằm tăng cường sự thẩm mỹ.
Hủ tục này đã được quốc tế ghi nhận vi phạm nhân quyền của trẻ em gái và phụ nữ khi phản ánh sự bất bình đẳng giữa hai giới sâu sắc, lẫn hình thành hình thức đối xử cực đoan với nữ giới. Đồng thời, cắt âm vật cũng vi phạm quyền con người về sức khỏe, an ninh và toàn vẹn thể chất; quyền không bị tra tấn, đối xử tàn bạo, vô nhân đạo và hạ nhục; và quyền được sống.
Người phụ nữ mất trinh trước hôn nhân là “vô đạo đức”
Đến tận thời điểm hiện tại, giá trị của một người phụ nữ vẫn thường được “đong đếm” bằng một cái màng sinh học. Quan niệm “màng trinh”(*) được nhiều người tin sẽ quyết định xem người phụ nữ đã quan hệ tình dục hay chưa, liệu họ có biết “giữ mình” để trao cho người “xứng đáng”, liệu người phụ nữ ấy “trong sạch, đáng trân trọng” hay “dơ bẩn, ô uế”. Thực chất, có những người nữ sinh ra vốn đã không có màng trinh và việc chúng ta vẫn quá coi trọng sự hiện hữu của màng trinh chỉ khiến việc người phụ nữ bị “định giá” vẫn được duy trì.
Thế nhưng, nhiều nơi trên thế giới vẫn lưu truyền các phương pháp, phong tục tập quán kiểm tra trinh tiết/khám trinh khác nhau. Ở nhiều nơi, việc kiểm tra thường thông qua “vết máu sau đêm tân hôn”. Có những chú rể hoặc người nhà đã ngầm trải khăn trắng trên giường để kiểm tra vết máu – nếu xuất hiện vết máu, họ cho rằng người phụ nữ còn trinh, chứng tỏ tình yêu và sự chung thủy của mình với bạn đời.
Tại Ấn Độ và Pakistan, bài kiểm tra hai ngón tay (Two-finger test – TFT) được tiến hành rộng rãi trên những nạn nhân sống sót sau những vụ tấn công tình dục lẫn để kiểm tra trinh tiết khi kết hôn. Việc đưa hai ngón tay vào bộ phận sinh dục nữ là cách để kiểm tra xem nạn nhân có “thường xuyên quan hệ tình dục hay không”. Nếu đã quan hệ tình dục, tức không vượt qua bài kiểm tra hai ngón tay, phụ nữ ở hai quốc gia này có thể bị kết luận là không hề bị cưỡng hiếp.
Cả hai phương thức trên, cùng những hủ tục “thử nghiệm sự trong trắng” khác trên thế giới luôn bị dư luận chỉ trích bởi không có bất kỳ cơ sở khoa học có thể chứng minh và còn là một thực hành thiếu đạo đức – nhưng bởi quan niệm “màng trinh” đã in sâu vào văn hóa, đặc biệt là tiêu chuẩn kép giữa nam giới và nữ giới trong chuyện trinh tiết đã thêm phần củng cố sự phân biệt giới.
Tiêu chuẩn kép ấy là khi, một người đàn ông được phép quan hệ tình dục trước hôn nhân tùy thích, được tung hô là “đào hoa”, “mạnh mẽ” khi quan hệ với nhiều người phụ nữ khác nhau và ngược lại bị coi là “không nam tính”, “yếu đuối” khi vẫn còn trinh trong một thời gian dài. Trong khi đó, phụ nữ nếu làm điều tương tự lại bị coi là “lẳng lơ”, “dễ dãi” – mất trinh trước hôn nhân với bất kể lý do (như bị cưỡng hiếp) đồng nghĩa với việc không còn sự trong trắng, dơ bẩn.
(*) Các bạn có thể tìm hiểu bài viết “Màng trinh và sự trinh tiết” của Beautiful Mind VN: Màng trinh và sự trinh tiết | Tâm hồn đẹp Việt Nam (beautifulmindvn.com)
HẬU QUẢ KHI COI TÍNH DỤC NỮ GIỚI LÀ XẤU XA, DƠ BẨN
Có thể nói, việc những kiến thức về cơ thể phụ nữ, nhu cầu tình dục của phụ nữ bị giấu nhẹm và bị coi là điều cấm kỵ ảnh hưởng trực tiếp đến:
Phụ nữ
Khi tính dục nữ giới bị coi là điều cấm kỵ, phụ nữ khó có thể hiểu cơ thể của mình cũng như tự tin với cơ thể bản thân. Giờ đây, các thế hệ trẻ em gái được nuôi dạy có nhiều tiếng nói và quyền tự chủ hơn. Người phụ nữ có nhiều quyền bình đẳng hơn trong cuộc sống như cuộc sống gia đình và công việc. Đã đến lúc chúng ta chú trọng hơn đến sự bình đẳng trong cuộc sống cá nhân và vấn đề tình dục, đặc biệt trên các phương tiện truyền thông và không gian giáo dục.
Mối quan hệ giữa phụ nữ và đối phương
Liên quan đến cực khoái ở nữ giới, nghiên cứu “Khoảng cách cực khoái” của Durex thực hiện tại Hà Lan chỉ ra gần 75% phụ nữ ở Hà Lan và Bỉ không đạt được cực khoái khi làm tình. Đồng thời, nghiên cứu phát hiện thấy phụ nữ đồng tính đạt được nhiều cực khoái hơn phụ nữ dị tính. Vì vậy so với các nhóm khác, nỗi ưu phiền này là đặc thù đối với phụ nữ trong mối quan hệ dị tính. Khó khăn này là do thiếu sự thấu hiểu, bày tỏ những gì mình mong muốn với đối tác. Từ đó, thiếu tiếng nói chung trong việc giao tiếp lẫn chuyện tình dục.
Xã hội
Khi xã hội càng củng cố những định kiến đã nêu trên, mọi cá nhân càng có cái nhìn khắt khe hơn đối với tính dục nữ giới. Betty Friedan và những người cùng thời đã lập luận rằng, chỉ có người phụ nữ nào bộc lộ được bản thân trong cuộc sống hàng ngày mới có thể đạt được cực khoái, nhờ đó đóng một vai trò quan trọng trong đời sống thường ngày lẫn đời sống tình dục. Chỉ khi tháo gỡ được những những điều cấm kỵ như trên, người phụ mới có thể hiểu rõ bản thân, cởi mở, thẳng thắn trò chuyện về vấn đề mà bấy lâu nay bị coi là “nhạy cảm”.
LÀM THẾ NÀO ĐỂ GIẢI CÂU ĐỐ CỰC KHOÁI Ở NỮ GIỚI?
Hiểu về bản thân/Suy nghĩ xem tình dục có ý nghĩa như thế nào với bạn
Để có thể tìm kiếm và xây dựng những mối quan hệ lành mạnh sau này, trước hết hãy tìm hiểu về cơ thể, tâm sinh lý và định dạng giới, các kiến thức và kỹ năng về giới tính và tình dục. Chỉ có bản thân bạn có thể xác định những yếu tố đem nến niềm vui và khoái cảm, vì vậy hãy dành thời gian để nghĩ xem mình muốn gì. Đừng xấu hổ, bất an hay sợ bị đánh giá.
Nghiên cứu của Betty Friedan cho thấy những người phụ nữ càng có tính thống trị thì càng thích thú với chuyện tình dục và càng dễ lên đỉnh – từ đó sống đúng với bản thân hơn, và dâng hiến mình cho tình yêu thoải mái hơn.
Cởi mở, trò chuyện với bạn tình để có tiếng nói chung
Giao tiếp một cách cởi mở, chân thành là nền tảng cho mối quan hệ bền vững, mạnh mẽ. Vấn đề tình dục không phải là ngoại lệ. Việc trò chuyện có thể giúp bạn tìm ra những gì mình mong muốn, kỳ vọng ở đối phương trong chuyện tình dục và ngược lại. Nếu cảm thấy khó khăn trong việc khơi gợi cuộc trò chuyện trên, bạn có thể bày tỏ lòng mình thông qua chuyện chăn gối (pillow talk) khi nói với nhau những câu chuyện thân mật trước khi đi ngủ. Những cuộc nói chuyện được thực hiện trong chuyện chăn gối sẽ giúp bạn gắn kết và trút bầu tâm sự những điều khó nói ra.
Đầu tư cho chuyện tình dục (sex) và thỏa mãn bản thân (self-pleasure)
Một trong những cách tuyệt vời để trải nghiệm và hiểu bản thân là mua cho mình những món đồ liên quan đến chuyện tình dục như: sex toy, đồ lót, nước hoa vùng kín, bóng kegel… Yêu bản thân chính là bước đầu tiên dẫn đến một mối quan hệ lành mạnh và hạnh phúc. Thông qua việc đầu tư những món đồ như trên hoặc tìm hiểu những kỹ thuật mới, phụ nữ sẽ hiểu được những gì phù hợp và đem đến cực khoái cho mình.